Đề bài: Kể lại một chuyến dã ngoại mà em ấn tượng nhất – Bài tập làm văn số 3 lớp 10
Bài làm
Cả lớp đang nhốn nháo vì bạn lớp trưởng bước vào lớp, trên tay cầm một tờ thông báo mà cả lớp tôi đã chờ đợi từ lâu. Lớp trưởng đứng ở giữa lớp và đọc to Quyết định của Ban Giám hiệu nhà trường và cô chủ nhiệm lớp rằng đồng ý với đề xuất tổ chức đi dã ngoại của lớp chúng tôi. Nhớ lại giây phút ấy tôi vẫn thấy thật tuyệt vời. Tôi và các bạn đã có một chuyến dã ngoại ấn tượng nhất từ trước tới nay.
Buổi dã ngoại được ấn định vào ngày thứ bảy. Lớp chúng tôi quyết định sẽ lên núi cắm trại và ở trên đó một đêm. Chuyến đi có cô chủ nhiệm và Ban phụ huynh của lớp. Cô chủ nhiệm và các bác có nhiệm vụ bảo vệ chúng tôi trước những tình huống xấu. Mặc dù ngọn núi này khá an toàn và thường xuyên có các nhóm cắm trại lên đó thám hiểm nhưng biết đâu được, những bất ngờ luôn rình rập xung quanh chúng ta. Vả lại, đó cũng là yêu cầu của nhà trường để đảm bảo rằng chúng tôi luôn được an toàn.
Kể lại một chuyến dã ngoại mà em ấn tượng nhất – Bài tập làm văn số 3 lớp 10
Trước ngày diễn ra buổi cắm trai, chúng tôi chuẩn bị tất cả các đồ dùng cần thiết cho buổi leo núi. Nào là giày leo núi, la bàn, đèn pin, dây thừng. Một số bạn còn đem theo cả túi ngủ nữa.
Chặng đường từ dưới chân núi lên tới đỉnh núi mất tới hơn nửa ngày. Chúng tôi vừa đi, vừa nghỉ. Vì không quen với việc vận động nên nhiều bạn đã bị đuối sức vì mỏi, nhất là các bạn nữ. Có bạn còn bị trượt chân làm xước một ít ở đầu gối. Rất may, chúng tôi đã chuẩn bị bông băng y tế đủ cả. Vết trầy xước nhỏ được băng lại, chúng tôi ngồi nghỉ một lúc lại tiếp tục lên đường. Quả thực, ý chí và tinh thần đã giúp chúng tôi vượt qua tất cả mọi khó khăn trên đường đi.
Phần lớn trong chúng tôi đây đều là lần đầu tiên leo lên ngọn núi này. Vừa đi, chúng tôi vừa chống gậy như những ông cụ, bà cụ. Đi được đến lưng chừng núi thì chúng tôi dừng lại nghỉ ngơi và ăn uống khoảng 30 phút. Thức ăn chúng tôi mang đi là bánh mì và lương khô. Đây đều là những thực phẩm không cần phải nấu nướng gì nên rất phù hợp với những chuyến đi như thế này. Được nghỉ ngơi dài, ai cũng cảm thấy khỏe hơn và cuộc hành trình lại tiếp tục.
Tới khoảng hơn 2 giờ chiều thì chúng tôi lên tới đỉnh núi. Ở trên này, người ta có sẵn các đồ dùng cần thiết để chúng tôi dựng trại. Dịp 26/3 vừa rồi chúng tôi đã được học cách dựng trại nên bây giờ công việc này đã trở nên đơn giản hơn. Dưới sự giúp sức của người lớn, chúng tôi đã dựng xong 5 cái trại nhỏ đủ cho cả lớp trú qua đêm. Khi ấy trời cũng đã tối, ông mặt trời cũng đã đi ngủ. Mỗi đứa chúng tôi là xì xụp tô mì gói. Vì đã thấm mệt nên ai cũng ăn khỏe. Mì gói vốn là đồ ăn bình dân mà sao hôm ấy thấy ngon đến lạ.
Đêm xuống, chúng tôi chia nhau ra ở trong những chiếc lều của mình. Lều của chúng tôi có 8 người. Mặc dù đã mệt nhưng chúng tôi thức khá khuya vì thi nhau kể chuyện ma cho nhau nghe. Ai cũng sợ nhưng lại cứ muốn nghe mãi. Vậy là chúng tôi nằm nép vào nhau rồi ngủ quên lúc nào cũng chẳng biết nữa.
Sáng sớm tinh mơ hôm sau, cô chủ nhiệm gọi cả lớp dậy để ngắm bình minh. Chao ôi. Bình minh trên đỉnh núi mới rực rỡ làm sao. Ông mặt trời to như một quả cầu lửa khổng lồ.
Chúng tôi thu dọn hành lý của mình rồi lên đường trở về nhà. Chuyến dã ngoại ấn tượng đã để lại trong lòng tôi không chỉ kỉ niệm mà còn nhiều bài học sâu sắc. Đó là bài học về tình yêu thương, sự đoàn kết. Bài học mà tôi sẽ mãi khắc sâu trong cuộc đời của mình.
Nhã Đan