Văn mẫu lớp 10

Dàn ý suy nghĩ về thân phận người phụ nữ trong xã hội cũ qua nhân vật Vũ Nương

Dàn ý suy nghĩ về thân phận người phụ nữ trong xã hội cũ qua nhân vật Vũ Nương

Hướng dẫn

a. Đặt vấn đề: mở bài

– Nhà văn Nguyễn Dữ là một trong những cây bút văn xuôi xuất sắc của nền văn học Việt Nam thế kỷ XVI. Nguyễn Dữ sống trong giai đoạn chế độ phong kiến bắt đầu bước vào giai đoạn suy vong, các cuộc chiến tranh phi nghĩa giữa các tập đoàn phong kiến kéo dài liên miên, gây đau khổ cho nhân dân.

– Vốn không đồng tình với chế độ phong kiến bất công, thối nát, ông đã thể hiện kín đáo tình cảm của mình qua tác phẩm Truyền kì mạn lục, gồm hai mươi truyện ngắn, trong đó tiêu biểu nhất là Chuyện người con gái Nam Xương. Nhân vật chính của truyện là Vũ Nương, người phụ nữ đẹp người đẹp nết nhưng phải chịu số phận đầy bi kịch.

b. Triển khai thân bài:

– Theo lời kể của nhà văn, Vũ Nương – nhân vật chính của truyện, là một người con gái thuỳ mị, nết na lại có tư dung tốt đẹp. Và những phẩm hạnh ấy đã được bộc lộ trong những hoàn cảnh khác nhau.

– Trong cuộc sống gia đình, Vũ Nương là người vợ hiền thục. Nàng lấy chồng là Trương Sinh, vốn là một người ít học, lại có tính đa nghi, phòng ngừa quá mức. Vì thế, nàng đã rất khéo léo, giữ cho gia đình luôn được trong ấm, ngoài êm. Ta thấy, Vũ Nương quả là một người vợ hiền, có ý thức giữ gìn hạnh phúc gia đình.

– Đất nước xảy ra nạn binh đao, Trương Sinh phải đi lính, Vũ Nương lại càng bộc lộ rõ hơn phẩm chất tốt đẹp của mình. Lời nói, lời dặn dò trong cảnh tiễn chồng của nàng đã khiến mọi người cảm động: Chàng đi chuyến này, thiếp chằng dám mong được đeo ấn phong hầu, mặc áo gấm trở về quê cũ, chi xin ngày về mang theo hai chữ bình yên, thế là đủ rồi. Những lời nói ấy cho ta ta thấy, Vũ Nương là người không ham danh vọng mà luôn khao khát hạnh phúc gia đình. Không những thế, nàng còn hiểu, thông cảm cho nỗi vất vả gian lao của chồng: chỉ e việc quán khó liệu, thế giặc khôn lường, giặc cuồng còn lẩn lút, quân triều còn gian lao… Thế rồi, nàng bày tỏ nồi nhớ nhung khôn xiết cùa người vợ yêu chồng thủy chung: nhìn trăng soi thành cũ, lại sữa soạn áo rét, già ngiĩời ai xa…

Xem thêm:  Tuần 19 - Nghĩa của câu

– Khi xa chồng, Vũ Nương luôn làm tròn bổn phận của người vợ hiền, dâu thảo. Nàng sinh con, quán xuyến công việc gia đinh, chăm sóc mẹ chồng đau ốm. Đặc biệt khi người mẹ mất, nàng đã lo ma chay chu đáo như với mẹ đẻ của mình. Qua lời trăng trối của bà mẹ trước lúc lâm nguy, tác giả đã gửi gắm tình cảm của mình đối với nhân vật Vũ Nương, khẳng định công lao, nhân cách của nàng đối với gia đình: Trời xét lòng lành, ban cho phúc đức, giống dòng tươi tốt, con cháu đông đàn, xanh kia quyết chăng phụ con, cũng như con không phụ mẹ.

– Vũ Nương tập trung những phẩm chất cao quý truyền thống cùa người phụ nữ Việt Nam. Nàng xứng đáng được hường cuộc sống hạnh phúc. Thế nhưng thực tế oan nghiệt đã đẩy nàng vào cảnh ngộ bất hạnh, éo le, oan khuất. Nàng vốn dĩ là một người phụ nữ rất mực thuỷ chung, vậy mà bây giờ đây lại bị nghi oan thất tiết. Chỉ vì lời nói vô tình ngây thơ của con trẻ mà Vũ Nương bị chồng ruồng rẫy, hắt hủi, đuổi đi, bị gán cho tội nhục nhã nhất đối với đức hạnh của người phụ nữ. Trương Sinh quả thực đã hồ đồ, cả ghen, không cho vợ được thanh minh. Những lời bênh vực của bà con hàng xóm cùng những lời phân trần giãi bày hết sức thê thảm không cứu được nàng thoát khỏi nỗi nhục nhã, vì mất danh dự. Vũ Nương hết lòng hàn gan hạnh phúc gia đình có nguy cơ tan vỡ bằng những lời than thấu tận trời xanh: Cách biệt ba năm giữ gìn một tiết. Tô son điểm phan tìmg đã nguôi lòng, ngõ liêu tường hoa chưa hề bén gót.

– Thế nhưng, lời lẽ không làm lung lay được thói độc đoán, gia trưởng hồ đồ của người chồng có máu ghen tuông mù quáng. Vũ Nương đã phải đau đón, thất vọng đến tột cùng vì bị đổi xử bất công, vì bất lực không có khả năng bảo vệ danh dự, niềm khát khao hạnh phúc gia đình bị tan vỡ: Nay đã bình rơi trám gãy, mảy tạnh mưa tan, sen rũ trong ao, liễu tàn trước giỏ… đâu còn có thể lại lên núi Vọng Phu kia nữa. Lời nguyền thảm thưong của Vũ Nưcmg không giúp nàng thoát khỏi án oan nghiệt ngã. Là một người phụ nữ có ý thức sâu sắc về phẩm giá, Vũ Nương đã quyết liệt tìm đến cái chết để bảo toàn danh dự chứ không chịu sống nhục. Nàng đã gieo mình xuống sông, kết thúc cuộc đời người bất hạnh.

Xem thêm:  Liên kết các đoạn văn trong văn bản

– Bằng cách xây dựng tình tiết truyện đặc sắc đầy kịch tính, tác giả đã cho ta thấy những cố gắng hết sức nhưng không thành của Vũ Nương, để rồi nàng phải chấp nhận số phận và phải giải thoát bi kịch của cuộc đời mình bằng cái chết oan khuất. Vũ Nưcmg chết đã đẩy câu chuyện lên đến đỉnh điểm của sự việc.

– Khi Trương Sinh hiểu ra nỗi oan của vợ cũng bằng sự việc hết sức ngẫu nhiên mà họp lí. Đó là khi bé Đản chỉ cho Trương Sinh cái bóng trên tường chính là cha của mình. Điều đó có ý nghĩa tố cáo vô cùng mạnh mẽ đối với chế độ phong kiến, chỉ một cái bóng cũng có thể quyết định số phận một con người, đẩy người phụ nữ nết na bất hạnh vào bi kịch không lối thoát. Ngoài ra, nhà văn còn tố cáo chiến tranh phi nghĩa. Chiến tranh đã đem đến sự chết chóc, tang thương, cha mẹ phải xa con, vợ xa chồng.

– Đọc truyện, ta thấy cái mất mát, cái đau thương của Vũ Nương quá lớn: người mẹ đáng thương phải xa đứa con thơ dại, người vợ hiền hậu phải mãi mãi xa lìa người chồng mà nàng đã nguyện suốt đời thủy chung. Câu chuyện có thể khép lại khi Trương Sinh thấu hiểu mọi việc. Nhưng tác giả thêm thắt vào chi tiết Vũ Nương dưới thủy cung nhằm làm tô đậm hon tính cách và tâm hồn nàng. Dù đã chết, được thần linh chứng giám và sống trong vòng tay ân đức của Linh Phi nhưng nàng vẫn cảm thấy day dứt, đau khổ vì nỗi oan thất tiết. Tuy khao khát hạnh phúc, thương yêu chồng con, thiết tha với cuộc sống trần thế nhưng khi chồng lập đàn giải oan thì nàng vẫn từ chối cuộc sống nơi trần gian vì xã hội đó thiếu cái ân đức không có chỗ cho những người lương thiện dung thân.

– Hình tượng nhân vật Vũ Nương cũng là một hình ảnh tiêu biểu cho thân phận người phụ nữ trong xã hội phong kiến xưa kia. Họ là những người mẹ, người chị đảm đang, hiếu thảo, chung thủy nhưng lại có số phận nhỏ nhoi, đầy bi kịch thương tâm trong xã hội cũ.

Xem thêm:  Phân tích truyện Nhưng nó phải bằng hai mày.

– Trong cuộc sống gia đình, phụ nữ đóng một vai trò rất quan trọng. Họ chính là những người thầy, người mẹ chăm sóc, nuôi dạy con cái một cách tận tình và chu đáo nhất. Người mẹ ấy dạy cho trẻ những tiếng nói bập bẹ đầu tiên trong đời, và nhân cách của trẻ sẽ được hình thành từ đây. Một người thầy tốt luôn tìm những điều hay lẽ phải để dạy dỗ, khuyên răn con cái của mình. Bởi lẽ, khi mới được sinh ra, mỗi một đứa trẻ chỉ như tờ giấy trắng, không có một vết dơ nào quấy bẩn lên nó, mà chính những người mẹ sẽ hình thành nên nhân cách của trẻ. Mẹ là bầu sữa ngọt ngào đối với mỗi người con và dìu dắt nuôi dạy họ cho đến khi trưởng thành…Chính điều này nam giới không thể so sánh và thay thế được. Do đó, một lần nữa, vai trò của người phụ nữ lại càng được coi trọng.

c. Đánh giá kết bài:

– Qua việc xây dựng bi kịch của nhân vật Vũ Nương, Nguyễn Dữ đã bày tỏ thái độ xót xa, lòng thương cảm cùng niềm trân trọng của mình đối với người phụ nữ. Vũ Nương đại diện cho nhũng người phụ nữ nết na nhưng gặp nhiều nỗi bất hạnh trong cuộc sống của xã hội cũ.

– Nhân vật in dấu sâu đậm vào trái tim người đọc, khiến ta mãi day dứt, xót xa, trào dâng niềm thương cảm nghẹn ngào. Câu chuyện về nàng Vũ Nương khép lại nhưng dư âm về sự bất bình, căm ghét xã hội phong kiến bất lương, vô nhân đạo thì còn mãi. Có lẽ vì thế mà chúng ta càng yêu mến, trân trọng xã hội tốt đẹp mà ninh đang sống ngày hôm nay.

Nguồn: Vietvanhoctro.com

Post Comment